Humans of VOICE: John Mai

             

“Tôi mơ ước Việt Nam sẽ tiến lên giống như bao đất nước văn minh khác. Người Việt Nam xứng đáng và sớm muộn gì cũng sẽ được thế giới biết tới như là một đất nước dân chủ, bình yên, nhân bản và được nhiều người ngưỡng mộ. Và giới trẻ Việt Nam sẽ là những nhân tố quyết định để thay tôi thực hiện ước mơ đó.”

Hôm nay chúng ta cùng nghe những lời tâm sự của anh John Mai, là thành viên của VOICE Norway, một trong số những tổ chức liên kết cùng chia sẻ tầm nhìn tương lai với VOICE. Trong nhiều năm qua, đã có nhiều học viên lẫn nhân viên của VOICE được VOICE Na Uy giúp đỡ nhiệt tình mỗi lần họ đến đây để đi vận động, thực tập hoặc học hỏi tại các tổ chức ở đây.


Tôi John Mai, là một người Việt tị nạn từng có thời gian dài ở Philippines. Sau đó, luật sư Trịnh Hội và cô Trần Kiều đã vận động quốc hội Na Uy thay đổi luật để nhận người tị nạn vào định cư. Tôi được may mắn nằm trong số những người tị nạn được đất nước Na Uy giang tay đón nhận.

Từ khi tôi và gia đình định cư ở Bắc Âu này, hàng năm Trịnh Hội sang Na Uy để gặp lại các anh chị em cựu thuyền nhân và tị nạn, vận động dân chủ nhân quyền cho Việt Nam và gây quỹ giúp người tỵ nạn ở Thái Lan.

Trịnh Hội thấy ai nấy cũng đã ổn định cuộc sống và có niềm hăng say làm việc cộng đồng, nên anh mới gợi ý cho mọi người ở đây lập một tổ chức phi lợi nhuận để hướng nguồn lực của cộng đồng tại đây về Việt Nam. Nghĩ đến viễn cảnh đó ai cũng háo hức. Vì sẽ giúp đỡ được người Việt tị nạn ở Thái Lan; vận động cho các nhà hoạt động và các cựu tù nhân lương tâm, cho xã hội dân sự trong nước; và đặc biệt là còn hỗ trợ được cho các nhà hoạt động trẻ sang nước ngoài học hỏi. Vậy là tụi tôi tìm mọi cách thành lập một tổ chức nhanh nhất có thể. Ai làm việc nấy, người giỏi tiếng Na Uy với hiểu luật thì đi lo chuyện thủ tục hành chính, những người còn lại lo hậu cần. Vậy là VOICE Na Uy được cho ra đời, chính thức có được một tổ chức pháp danh để hợp tác cùng VOICE.

Làm việc cho VOICE Na Uy, tôi có cơ hội gặp gỡ và làm việc với các chính trị gia Na Uy, với các tổ chức nhân quyền ở đây để vận động, nhờ họ giúp đỡ cho VOICE Na Uy và cũng cho đồng bào Việt Nam. Mỗi lần như vậy tôi lại học hỏi được nhiều điều và tự hào thêm về công việc của mình. Những lần gặp gỡ các em học viên của VOICE, tôi được nghe kể những câu chuyện trong đời hoạt động của họ, những chia sẻ trong quá trình học tập cũng để lại cho tôi những ấn tượng mạnh mẽ, khó quên

Dù đang sống ở đất nước tự do, nhưng phần lớn cộng đồng người Việt ở đây luôn luôn hướng về Việt Nam. Thông qua những chương trình gây quỹ do VOICE và VOICE Na Uy tổ chức, chúng tôi thường được nhận sự ủng hộ hết mình của cộng động, cả tinh thần và vật chất. Họ luôn nghĩ về quê hương đất nước, họ muốn Việt Nam mình thay đổi tốt hơn, trở thành một đất nước yên bình, tự do như các nước Na Uy, Thụy Điển, Đan Mạch mà họ đang sống, đang được hưởng nhân quyền thực sự. Còn riêng tôi, tôi mong người Việt Nam sẽ hiền hòa, cởi mở, thương người, tích cực giúp đỡ và phát triển cộng đồng, lên tiếng cho các vấn đề xã hội như người Na Uy. Nên tôi mong ngày càng có nhiều bạn trẻ Việt Nam có đam mê hoạt động cộng đồng sẽ được tạo điều kiện để đào tạo bài bản hơn, để giúp ích cho xã hội Việt Nam nhiều hơn nữa. Làm sao để số đông giới trẻ Việt Nam có thể nâng cao sự yêu chuộng các giá trị tự do, hiểu được nhân quyền và các quyền cơ bản mà mình phải được hưởng. Vì thế công việc đào tạo nhà hoạt động xã hội cho Việt Nam của VOICE là rất đúng hướng. Bởi vì chỉ có các bạn trẻ Việt Nam mới chính là nền tảng để thay đổi xã hội tốt hơn. Do đó tôi mong rằng VOICE sẽ ngày càng mạnh hơn nữa, và ngày càng có nhiều tổ chức liên kết với VOICE như VOICE Na Uy được ra đời.

Sắp tới dù anh Trịnh Hội sẽ không còn điều hành VOICE nữa thì tôi vẫn nghĩ rằng sẽ không có sự ảnh hưởng xấu nào đáng kể cho VOICE. Bởi vì VOICE đã có được một nền tảng vững chắc rồi. Tất cả hội đoàn, tổ chức, đảng phái hay quốc gia nào cũng cần phải có sự thay đổi vị trí lãnh đạo. Bởi sau một thời gian dài thì người lãnh đạo sẽ hết ý tưởng và sáng tạo để làm việc, vì thế sự thay đổi là cần thiết và chỉ có tốt hơn, luôn luôn là như vậy.

Tôi luôn mơ ước rằng Việt Nam sẽ có sự thay đổi đi lên càng sớm càng tốt, trong hòa bình. Bởi tôi từng là một thuyền nhân tị nạn sau chiến tranh Việt Nam, nên tôi không muốn Việt Nam sẽ có thêm biến cố, mất mát và đổ máu nữa. Vì thế tầm nhìn phát triển xã hội dân sự độc lập cho Việt Nam của VOICE chính là hướng đi tốt để thúc đẩy xã hội thay đổi và đi lên trong hòa bình. Tôi mơ ước Việt Nam sẽ tiến lên giống như bao đất nước văn minh khác. Người Việt Nam xứng đáng và sớm muộn gì cũng sẽ được thế giới biết tới như là một đất nước dân chủ, bình yên, nhân bản và được nhiều người ngưỡng mộ. Và giới trẻ Việt Nam sẽ là những nhân tố quyết định để thay tôi thực hiện ước mơ đó.

#HumansOfVOICE