Humans of VOICE: Lê Quốc Tuấn

             

Hôm nay chúng ta cùng đọc những chia sẻ từ ông Lê Quốc Tuấn, thành viên Ban Quản Trị của VOICE Canada​, một trong số những tổ chức liên kết cùng chia sẻ tầm nhìn tương lai với VOICE. Trong nhiều năm qua, VOICE Canada đã giúp được hàng trăm người Việt tị nạn được tái định cư và ổn định cuộc sống ở Canada.


Tôi là Lê Quốc Tuấn, thành viên Ban Quản Trị của VOICE Canada, xin có chút chia sẻ với các bạn…

Biến cố năm 1975 đã khiến cuộc đời tôi rẽ sang hướng khác vì xã hội miền nam thay đổi đột ngột với quá nhiều đảo lộn. Giữa lúc trăn trở, tôi gặp bác sĩ Nguyễn Đan Quế, một người anh, người khai tâm cho tôi trong suy nghĩ về hướng giải quyết để Việt Nam có thể thay đổi tốt hơn. Trong nhiều chia sẻ anh dạy tôi, có 2 điều chính mà điều tôi thấm thía nhất cho đến mãi tận nay, đại ý là: Một, người Việt Nam từ hai chiến tuyến từ nay sẽ phải sống bên nhau, tay không ôm vật nhau mà chuyển hoá lịch sử; Hai, không một ai có thể cứu chúng ta trừ chính người Việt chúng ta.

Sau đó, cùng với Bác sĩ Quế và nhiều người đồng hành khác, tôi phải vào tù, từ 1978-1988. Suốt 10 năm tù, tôi tiếp tục suy nghĩ, cảm nghiệm về những điều Bác sĩ Quế đã dạy tôi. Ngày ra tù, tôi tự nhủ lòng: nếu ngày nào còn sống, tôi tiếp tục hành động theo hướng đi đã chọn và sẽ làm bất cứ điều gì có thể để giúp những ai vì chống cường quyền, tiêu cực, vì muốn thúc đẩy xã hội tiến bộ mà phải bị hành hạ, truy đuổi và tù đày.

Trong hướng suy nghĩ ấy, tôi biết đến Trịnh Hội khi cùng anh làm việc, tạo dựng Con Đường Việt Nam, một tổ chức xã hội dân sự đấu tranh cho nhân quyền, bình đẳng xã hội và tự do cho linh hồn của tổ chức: anh Trần Huỳnh Duy Thức.

Tính cách mạnh mẽ, suy nghĩ trong sáng và năng lực làm việc hiếm có của Trịnh Hội khiến chúng tôi nhanh chóng trở thành người bạn đồng hành, cùng làm những gì trong khả năng của mình để hỗ trợ các cá nhân, cho phong trào xã hội dân sự và bảo vệ những người hoạt động ở trong nước.

Dù chưa một lần quay trở lại Việt Nam, nhưng nhờ kết nối của công nghệ thông tin và mạng xã hội, nhất là những năm làm Tổng Biên Tập Diễn đàn X-Café, tôi có mối quan hệ chặt chẽ với những người khát khao dân chủ và thay đổi xã hội ở trong nước. Thực tế là, trong khi người Việt ở ngoài nước tận dụng được vũ khí của dân chủ, tự do thì người trong nước lại bị vô hiệu hoá, thậm chí bị tước đoạt đến mức không biết đến hầu hết những quyền tự do căn bản để có thể phục vụ cho cộng đồng, dân tộc mình. Từ đó, tôi càng hiểu hơn những gì cần phải làm để hỗ trợ họ vì chính họ, chứ không ai khác, là động lực làm nên sự thay đổi ở VN.

Cũng từ nhận thức ấy, tôi làm việc cho VOICE vì hiện nay VOICE không những là một tổ chức đang hỗ trợ các cá nhân, hội nhóm, tổ chức xã hội dân sự trong nước mà còn là một tổ chức mang lại sự hỗ trợ vô tư nhất. Nói cho rõ hơn: VOICE không đòi hỏi những ai được hỗ trợ phải gắn bó với mình trong bất cứ điều kiện, hoàn cảnh nào. Những người từng làm việc với VOICE (vốn hiện nay đều là những người hoạt động có hiệu quả ở trong nước) đều hiểu rõ: VOICE mang đến cho họ kiến thức, kỹ năng làm việc và đã hỗ trợ, bảo vệ họ một cách vô vị lợi.

Ai cũng biết: tuỳ từ góc nhìn mà sẽ có nhiều suy nghĩ khác nhau trong lời giải cho bài toán Việt Nam. Nhưng cho đến nay, mỗi ngày, khi các thành viên, học viên, thiện nguyện viên của VOICE từ trong ra ngoài nước đã và đang làm được những điều từ nhỏ nhất là nở được một nụ cười (tin tưởng vào tương lai), đến lớn hơn là đang tay không ôm vật với bóng đêm sai quấy (lời Bác sĩ Quế) để cống hiến được một điều lợi ích cho cộng đồng chung quanh, ngày đó, tôi vẫn tự hào là mình đang đi trên một lộ trình đúng để sớm dẫn đến một Việt Nam dân chủ, tự do và công bằng.

#HumansOfVOICE