Thư Luật sư Trịnh Hội gửi các thành viên trong VOICE
Lá thư chia sẻ về các dự định sắp tới của Luật sư Trịnh Hội, Giám đốc Điều hành VOICE, gửi đến các thành viên trong đại gia đình VOICE:
Taipei – 11.11.2018
Cả nhà thương mến,
Chắc có lẽ nhiều người trong gia đình VOICE của chúng ta đã nghe tin này rồi. Nếu không muốn nói là anh đã có thông báo nội bộ từ giữa năm ngoái. Nhưng hôm nay trước khi VOICE đăng báo tìm người thay thế anh làm giám đốc điều hành trong tương lai, anh nghĩ là anh nên viết lại đôi dòng để mọi người một lần nữa hiểu rõ tại sao anh đã đi đến một quyết định có tính cách bước ngoặt như thế.
Có ba lý do lớn tại sao.
Thứ nhất, VOICE được thai nghén từ cuối thập niên 1990 và mười năm sau nó đã được cho ra đời với người giám đốc điều hành đầu tiên là Thuỳ Dương, một luật sư từ Úc và cũng là MC hiện tại của Trung Tâm Asia. Lúc ấy anh chỉ là Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị (President of the Board). Mãi cho đến năm 2010 khi Thuỳ Dương quyết định ra riêng để thành lập tổ chức Senhoa chống tệ nạn buôn người ở Cambodia thì anh mới bắt đầu đảm nhận chức vụ giám đốc điều hành mãi cho đến ngày hôm nay.
Đến năm sau 2019 là đúng 10 năm chẵn. Anh nghĩ nếu chúng ta muốn thấy VOICE được thay đổi, phát huy hơn nữa thì anh phải ra đi. Không phải đi luôn, không phải vì anh không còn thương yêu nó nữa mà chính vì anh thật sự quan tâm đến sự sống còn của VOICE trong tương lai và mãi mãi về sau.
VOICE phải thoát khỏi cái bóng của Trịnh Hội. Không có Trịnh Hội, VOICE vẫn có thể hoạt động hữu hiệu và hơn thế, sẽ làm tốt hơn. Đấy là điều chúng ta cần phải khẳng định và thực hiện.
Như bất kỳ một tổ chức, công ty, hay quốc gia nào, nếu muốn thay đổi và vận hành công việc tốt hơn, sau một thời gian đứng đầu lèo lái, người lãnh đạo phải ra đi để những thế hệ tiếp nối đảm trách. Bởi không một ai có thể tự thay đổi mình và luôn có những sáng kiến hơn người, năm này sang năm khác.
Đây là lý do lớn nhất tại sao anh đã đi đến một quyết định như thế vào giữa năm ngoái và cũng nhờ đó mà trong một năm vừa qua VOICE đã lớn mạnh hơn từ cấu trúc cho đến nhân sự như các em đã thấy.
Lý do thứ hai đơn giản hơn. Đó là anh nghĩ đã đến lúc chúng ta nên thành lập một quỹ phát triển xã hội dân sự dành riêng cho Việt Nam. Như anh đã trình bày trong một bài viết được đăng trên trang mạng của đài BBC Ban Việt Ngữ cách đây vài tuần, nếu chúng ta muốn thấy một phong trào xã hội dân sự mạnh mẽ, đa dạng và độc lập tại Việt Nam thì chúng ta cần phải có một sự đầu tư nghiêm túc và lâu dài cho nó.
Và vì vậy, có thể với một cái tên là VOICE Foundation hay gì đó, anh sẽ cố hết sức mình để vận động thành lập và phát triển nó với mục đích cuối cùng là chúng ta sẽ thấy được một đất nước Việt Nam thật sự tự do, dân chủ, tôn trọng pháp quyền trong một ngày gần nhất.
Ước mơ lớn nhất trong đời của anh là mình sẽ có dịp tham gia đi bầu trong một cuộc bầu cử tự do, công bằng đầu tiên trên đất nước Việt Nam. Lúc ấy chắn chắn sẽ vui lắm. Chúng ta lúc ấy ai cũng có thể ngẩng cao mặt vừa gật gù, vừa nói: the work is done!
Được về hưu lúc ấy sẽ là một điều tuyệt vời nhất đối với anh.
Riêng bây giờ điều mà anh quan tâm đó là làm thế nào để chúng ta có thể giúp đỡ cho phong trào xã hội dân sự Việt Nam được phát triển một cách hữu hiệu nhất, tiến trình dân chủ hoá Việt Nam được thúc đẩy một cách nhanh nhất mà điều đó sẽ không làm ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống gia đình.
Và đấy cũng là lý do thứ ba đưa đến sự quyết định của anh. Nó liên quan đến cuộc sống cá nhân và vai trò của anh là một người cha. Nhìn lại quãng đường gần 10 năm vừa qua, thật lòng anh cảm thấy rất vui, rất hãnh diện và hạnh phúc là mình đã có góp công không ít trong công việc phát triển nhân sự và đào tạo của VOICE, giúp định cư được hàng trăm đồng bào tỵ nạn, và nhất là xây dựng được một mạng lưới các hội anh chị em của VOICE (sister organizations) từ Úc sang Canada, Norway, England, Belgium, v.v… có cùng chung một khát vọng.
Nhưng để đạt được những điều đó, anh đã lơ là trong công việc gia đình, nhất là trong việc dạy dỗ người con trai nhỏ nhất của mình năm nay đã lên 8. Như các em cũng đã thấy, thằng bé cần được quan tâm hơn. Và vì vậy anh cần phải dành nhiều thời gian hơn cho nó. Nếu tiếp tục đảm nhận vai trò làm giám đốc điều hành của VOICE, chắc chắn vai trò làm cha của anh sẽ tiếp tục bị ảnh hưởng, nhất là trong những năm tháng sắp tới khi nó bước sang tuổi thiếu niên.
Vì những lý do kể trên, anh mong là trong thời gian sắp tới sẽ có nhiều người nộp đơn xin vào làm giám đốc điều hành của VOICE. Và một khi Ban Quản Trị của VOICE chọn được người thay thế thì tất cả chúng ta, từ staff cho đến interns, từ VOICE affiliates cho đến partners, ai cũng sẽ hết mình giúp đỡ người kế nhiệm. Để tiếng nói của VOICE đi xa hơn, công việc của VOICE sẽ tốt hơn. Để cuối cùng chúng ta thấy được một phong trào xã hội dân sự lớn mạnh nhờ vào sự góp sức của từng người một trong đại gia đình VOICE mà anh sẽ mãi mãi là một thành viên.
Cảm ơn cả nhà một lần nữa đã lắng nghe, cảm thông và ủng hộ anh.
Chúc chúng ta may mắn! 🙂