Ngày đầu tiên ở Philippines

             

Chuyến bay của chúng tôi đáp xuống Manila lúc 5h30 sáng. Thủ tục nhập cảnh vào Philippines xong xuôi cũng là lúc tôi lập tức kết nối wifi tại sân bay để liên hệ với một cô gái. Tin nhắn của cô ấy ngay lập tức xuất hiện trên màn hình điện thoại.

Chia sẻ của bạn Clark, học viên của VOICE khi lần đầu tiên đặt chân đến Manila tham gia khóa đào tạo dài hạn tại đây

Đây là lần đầu tiên tôi ra nước ngoài mà không có hướng dẫn viên du lịch. Lần trước cũng là lần đầu đi du lịch nước ngoài thì đã có hướng dẫn viên làm giúp nhiều thứ lắm. Người bạn đi cùng tôi thì lần đầu xuất ngoại, thành ra hai chúng tôi lơ ngơ giữa sân bay. Chúng tôi gặp khó khăn trong việc tìm ra chỗ cô ấy đứng chờ, dù cô ấy lo lắng, liên lạc và hướng dẫn qua điện thoại. Thật may mắn vì những người Philippines thân thiện đã chủ động hỏi han, giúp đỡ khi thấy những người ngoại quốc lang thang ở sân bay. Nhờ vậy chúng tôi gặp được cô ấy và lên xe về “căn cứ”.
Bác tài xế chở chúng tôi là một người Philippines rất dễ thương. Nụ cười luôn nở trên gương mặt ông. Chỉ chưa đầy một giờ đầu tiên ở đây mà tôi đã có những ấn tượng thật đẹp về người dân Philippines rồi.

Chia sẻ: Ngày đầu tiên ở Philippines
Sân bay quốc tế Ninoy Aquino

Cô ấy là người phụ trách sắp xếp đưa đón học viên đến VOICE. Ấn tượng đầu tiên của tôi về cô gái này là, à, đây là một cô gái xinh xắn, luôn quan tâm đến người khác. Đặc biệt, tôi nghĩ đây là cô gái nhẹ nhàng theo kiểu mong manh, dễ vỡ (bây giờ tôi vẫn tin như vậy dù bề ngoài cô mạnh mẽ, bướng bỉnh). Trên đường về, cô ấy giới thiệu tên tiếng Anh của cô là Sara. Nó làm tôi nhớ đến một bộ phim truyền hình của Philippines, “Mara Clara”, bởi giống nhau những chữ A vậy thôi. Tôi tự cười một mình vì cái ý nghĩ đó.

Đường từ phi trường về văn phòng VOICE thật tuyệt. Tôi cảm thấy khá thoải mái khi quan sát thành phố Manila với đường phố nhiều cây xanh. Tôi thấy khắp nơi người dân đi bộ, xếp hàng chờ xe bus… Sự mới mẻ của thành phố này làm tôi tham lam muốn ở lại đây nhiều hơn 6 tháng. Cho dù tôi đã trải qua 30 phút kẹt xe đầu tiên ở đây thì tôi vẫn thấy có những điều đáng học hỏi. Họ kẹt xe trong sự trật tự, không có tiếng còi thúc ép xe phía trước. Người đi bộ ở đây như có quyền năng khiến tất cả phương tiện dừng lại cho họ sang đường. Dĩ nhiên là phải ở phần vạch kẻ cho người đi bộ. Không cần đèn tín hiệu. Dù vậy cầu bộ hành ở đây cũng khá nhiều. Một thành phố được quy hoạch cho người đi bộ thì phải?… Sau những điểm tích cực ấy thì tôi vẫn phải quay trở lại suy nghĩ đầu tiên về vấn đề kẹt xe ở đây. Đường xá khá rộng, các phương tiện di chuyển trong trật tự mà vẫn kẹt xe?

Chia sẻ: Ngày đầu tiên ở Philippines
Giao thộng tại Manila

Cuối cùng chúng tôi về đến văn phòng VOICE với sự tiếp đón nồng hậu. Các nhân viên và học viên ở đây ai cũng dễ thương. Tôi cảm nhận được ai cũng có những cái chất “điên” riêng biệt. Đó chắc chắn là đặc trưng của những người đam mê hoạt động xã hội. Họ truyền cảm hứng cho tôi rất nhanh bằng sự chuyên nghiệp, nhiệt huyết. Cảm hứng mà tôi vừa nhận được từ họ rất mạnh.

Tôi háo hức muốn bắt tay ngay vào công việc và những khóa đào tạo “Nhà hoạt động xã hội” ở VOICE. Tôi cũng muốn tìm hiểu đất nước này nhiều hơn. Để tìm những câu trả lời cho mình về các vấn đề gặp phải và những tiến bộ của họ. Tất nhiên là phải tìm hiểu về Xã Hội Dân Sự ở đây, đất nước được đánh giá có môi trường dân sự phát triển ở châu Á. Chính vì thế mà tôi ngay lập tức tham gia một chuyến leo núi cách Manila 2 giờ đi xe cùng những người bạn mới ngay ngày hôm sau. Cuộc hành trình 6 tháng tại VOICE – Philippines chính thức bắt đầu.